12a4-tqd-09
Cảm ơn bạn đã ghé thăm diễn đàn 12a4 !Mời đăng nhập để gửi bài/ Nếu chưa có tài khoản xin vui lòng đăng kí thông tin!
12a4-tqd-09
Cảm ơn bạn đã ghé thăm diễn đàn 12a4 !Mời đăng nhập để gửi bài/ Nếu chưa có tài khoản xin vui lòng đăng kí thông tin!
12a4-tqd-09
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

12a4-tqd-09


 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
[�] thong bao moj tu thieugiaA4 Sun Jan 08 2012, 13:50
[�] MR.LỘC VÀ CON GÁI! Sun Jan 08 2012, 12:05
[�] vietpon mua sản phẩm chất lượng, giá tốt. Wed Oct 05 2011, 14:34
[�] Học tiếng Nhật - Top Globis Wed Oct 05 2011, 14:17
[�] Học tiếng Nhật - Top Globis Thu Sep 01 2011, 09:45
[�] Cái kết cho một tình yêu dễ dàng Tue Aug 23 2011, 21:17
[�] vài bức cho ai mê hoa Sat Aug 20 2011, 09:22
[�] tiểu thuyết tình yêu cực hay Mon Aug 15 2011, 14:04
[�] Vài tấm lúc về quê Mon Aug 15 2011, 12:45
[�] series truyện tranh tình yêu ( update hàng ngày) Mon Aug 15 2011, 12:30
[�] Vào cười một bữa đi bà con! Sat Aug 13 2011, 09:19
[�] Có gì hot? "Big zero" Tue Aug 02 2011, 19:05
[�] họp lớp nhậu 1 bữa đi! Tue Aug 02 2011, 19:02
[�] KỈ NIỆM CỦA A4(06-09) VỀ MÁI TRƯỜNG VÀ THẦY CÔ. Tue Aug 02 2011, 18:49
[�] hào và hằng Mon Aug 01 2011, 09:03

|

tình yêu!!

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Sat Dec 18 2010, 14:15
Mr.Jo
Mr.Jo
Thành viên vip

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
290%/100%

Tài năng:32%/100%

Liên lạc
http://bongda.com.vn

Thông tin thành viên
» Nam
» Posts : 290
» Điểm bài viết : 5539
» Được cảm ơn : 10
» Birthday : 10/10/1991
» Ngày tham gia : 14/04/2010
» Age : 32
» Đến từ : 12a4
» Comments : đời đổi thay khi chúng ta thay đổi!
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: tình yêu!!


Sau bao năm
rời xa đất nước, chẳng thể hình dung, khi vừa trở lại đã gặp ngay hình
bóng ấy, hình bóng em đã cố chôn sâu trong miên ký ức. Hình như cơn gió
năm nào đang trở về. Gió ngoài trời đông lạnh buốt giá…

Em trở lại quê hương, rảo quanh khắp nơi và mang trong mình một nỗi muộn
phiền mà chính em biết sẽ chẳng bao giờ giải quyết được.

Ngày ấy em tuổi mộng mơ, luôn mơ mộng được tình yêu như truyện cổ tích.
Và anh đến với em thật bất ngờ, ngỡ tưởng như là định mệnh huyền hoặc.
Anh là thầy giáo “cắm bản” mới chuyển đến vùng thôn quê xa xôi này. Anh
lang thang, dọc bước trên cánh đồng làng thẳng tắp, xa xôi trước tầm mắt
anh là rừng dài bạt ngàn. Anh đã nhìn thấy em, thấy em ngồi trên mỏm
đá, gương mặt em xanh xao, hiền hòa. Từ đâu, bẫng thoắt một cơn gió lạ
thổi bay tóc em đẹp lung linh huyền ảo.

Trời thật lạnh. Tay em buốt cóng. Em đôi bàn tay, xoa lên má, xoa xuống
cổ. Bất giác em ngoảnh đầu về hướng sau và thấy anh. Anh đứng đó nhìn
em, bất động, e dè, rồi gãi đầu…Và rồi em và anh đã quen nhau.
Đôi ta đã yêu nhau trong mùa gió lạnh. Em thích cái se se lạnh để có thể dựa vào ai đó. Khi ấy em thấy lòng mình thật yên bình.

Anh chính là người đầu tiên cho em cảm giác như thế. Mỗi khi dựa vào bờ
vai anh, em chẳng muốn nói gì. Em dường như không muốn phản ứng, cứ muốn
dựa vào anh, nghe nhịp đập và hơi ấm trên cơ thể anh. Cứ thế thôi, nhẹ
nhàng thôi…

- Chúng ta sẽ mãi yêu như thế này anh nhé. Năm nào anh cũng hãy đến mỏm đá nơi ta gặp nhau và khắc dòng chữ yêu em anh!

Em nũng nịu thì thầm vào tai anh. Anh mỉm cười, nhẹ nhàng hôn lên trán em và khẽ ôm em vào lòng: “Ừ!”.

Anh xa em sao cũng nhẹ nhàng thế, nhẹ nhàng như cái ánh mắt anh nhìn em
âu yếm. Ngày anh xa em cũng vào mùa đông lạnh giá. Anh để cho em một
mình bơ vơ. Không còn bờ vai ấm của anh để em dựa; không có ánh mắt âu
yếm anh nhìn em mỗi ngày; không có bàn tay ấm áp sưởi ấm tay em buốt
lạnh… Không còn nữa rồi, anh!

Ngày hôm nay, kỉ niệm hai năm ngày anh rời em. Không bao giờ muốn xem
tình yêu đôi ta là kí ức. Nhưng điều đó chẳng đưa anh về lại bên em. Em
biết rằng dù mình có cố xóa anh ra khỏi trí nhớ thì cũng vô ích mà thôi.
Trong em, anh luôn hiện diện!

Em đang lang thang trên cánh đồng ngày ấy, nơi mà em và anh đã gặp nhau
như một định mệnh trớ trêu. Nhưng em không căm ghét ngày ấy. Đó là ngày
em mong ước nhất trong cuộc đời. Em tiếp tục tiếp bước qua những nhánh
cỏ mềm nơi đây. Gió đã không còn thổi những đợt rét nhẹ nhàng. Gió chỉ
khẽ khàng đưa tóc em bay bay, nhưng nó khiến em buốt lạnh trái tim.

Em nhẹ nhàng tiến lại gần mỏm đá ngày xưa, em ngồi xuống, đặt bàn tay em
lên vuốt ve, như vỗ về. Bất giác dòng chữ “ a y e! y e …” lấm lét,
nguệch ngoạc, nét chữ dường như chưa hoàn chỉnh. Em bất thần nhớ lại
anh, nhớ lại cái ngày cơn bão đã cuốn trôi cả một kiếp người, cuốn trôi
người đàn ông em yêu thương.

Em run rẩy, nhào bệt người xuống nhánh cỏ, nhìn xa xa, xa tận chân trời, những cánh rừng nối nhau sao vẫn bạt ngàn...

Và em thấy, xa xa hình bóng ai, gió hay anh đang vẫy chào tạm biệt...!

tình yêu!! Sig
Tình như làn gió, thoáng vụt qua và để lại cho ta những vết thương, đau nhói...!

Tài Sản của Mr.Jo
Chữ ký của thành viên

Tue Dec 21 2010, 20:39
tuyet_lanh
tuyet_lanh
Thành viên vip

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
119%/100%

Tài năng:32%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Nữ
» Posts : 119
» Điểm bài viết : 5314
» Được cảm ơn : 17
» Birthday : 12/10/1991
» Ngày tham gia : 02/05/2010
» Age : 32
» Đến từ : ky bang ha
» Comments : xin đừng trách sao tôi vô tâm!
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: định mệnh cách 5 bước chân


♥ Định mệnh cách ... 5 bước chân ♥

tình yêu!! 5


1 - Cô gái và chiếc khăn len cầu vồng

Tôi học ca chiều , nên có thói quen dậy sớm , nhâm nhi ly cà phê sữa và ngắm ... người . Nhà tôi đối diện một bến xe buýt , vì vậy tôi hay nhìn ngắm những con người đang chờ đợi chuyến xe buýt của họ . Có người chờ đợi trong hối hả , có người rất thảnh thơi , có người uể oải như chưa muốn bắt đầu một ngày , có người lại an nhàn vui vẻ ... Tôi thấy mình như một nhà quay phim đang ghi lại những thước phim , chậm chạp nhưng sắc nét . Và trong một ngày Đông xám xịt , khi đang thực hiện " công việc quay phim " hàng ngày , tôi phát hiên ra Len .


Thật ra tôi cũng không biết tên của em là gì , và em thật sự bao nhiêu tuổi . Nhưng tôi cứ mặc định gọi em là Len và nghĩ rằng em kém tuổi tôi , cái tên Len nhảy ra một cách rất tình cờ . Hôm ấy , em quàng một chiếc khăn len to sụ với màu của cầu vồng , bước đi thảnh thơi ... Em chờ chuyến xe của mình một cách bình thản , đôi mắt lơ đãng nhìn xung quanh, như thể em chẳng có việc gì phải vội trong ngày hôm ấy . Trong một ngày gió mùa , bầu trời xám xịt , sự xuất hiện đầy tươi vui và " màu sắc " của em đã tác động trực tiếp đến thị giác của những người xung quanh và tôi . Từ thị giác đi thẳng đến trái tim !

Tôi hiểu rằng , từ hôm đó những thước phim chậm chạp và vốn không có điểm nhấn của tôi sẽ có " nhân vật chính " ...


Tôi có thể nhìn Len vào mỗi buổi sáng , khoảng 15 phút khi em đợi chuyến xe buýt của mình . Tôi thích nhìn khuôn mặt bầu bĩnh và trắng trẻo của em . Tôi thích cái dáng đứng thả lỏng một cách tự nhiên nhưng rất có sự thu hút của em . Tôi thích cái cách em tự cười một mình . Và tôi yêu những chiếc khăn của em ...


Tôi tự hỏi em có bao nhiêu chiếc khăn trong bộ sưu tầm của mình . Bởi mỗi ngày em đều quàng một chiếc khác nhau . Có chiếc bằng len , có chiếc bằng vải , có chiếc bằng voan ... Có chiếc ấm áp , xù xì , có chiếc nhè nhẹ tung bay ... Có chiếc màu sắc rực rỡ , có chiếc hết sức giản đơn ... Có chiếc cá tính trẻ trung và có chiếc thật sự rất trang nhã ... Dù là chiếc khăn nào thì nó thật sự cũng rất đẹp và phối hợp một cách hoàn hảo với những trang phục của em .


Không chỉ ngắm nhìn , tôi còn tự tô vẽ cho mình một hình ảnh của Len : Em xinh thế này chắc chắn có nhều " đuôi " theo , nhưng chắc chắn em chưa có người yêu , nếu không em sẽ chẳng phải tự bắt xe buýt đến trường vào mỗi buổi sáng . Em là người rất nguyên tắc và đúng giờ , vì em luôn xuất hiện ở bến xe buýt lúc 6h30 . Em là người vui vẻ và lạc quan , vì tôi chưa bao giờ cảm thấy sắc mặt của em khó chịu hay cau có , dù thời tiết hôm ấy có tồi tệ như thế nào và chiếc xe buýt em chờ đợi có đến muộn như thế nào . Em cũng là người rất có khiếu thẩm mỹ nữa , nhìn những bộ trang phục và những chiếc khăn em quàng cũng đủ hiểu ...


Tôi đã biết về sự tồn tại của Len được 97 ngày . Tôi cũng nghĩ về em nhiều lần , nhưng chưa bao giờ đủ tự tin để xuất hiện trước mặt em . Tôi nghĩ tôi sẽ chờ đợi cho đến khi tôi thấy đủ , đủ để có thể tiến về phía em bắt chuyện thay vì chỉ biết ngắm nhìn .

Trong những giờ học lê thê , những lúc thảnh thơi và rỗi rãi , tôi hay ngồi và tưởng tượng ra cuộc nói chuyện đầu tiên của tôi và em ...

Đó là một ngày cuối Đông , nắng không nhiều , nhưng bầu trời đã thôi u ám và xám xịt ... Tôi sẽ dậy sớm , mặc một bộ trang phuc khiến tôi thoải mái nhất . Khi em xuất hện , tôi sẽ tiến thật nhanh về phía em . Tôi sẽ nhìn em một cách chăm chú , nhưng không hề khiếm nhã và ...



2 - Triết lý của sự chờ đợi

Cứ mỗi lần đứng đợi xe buýt , tôi lại hay nghĩ về cảm giác chờ đợi .Bản tính tôi ham ngủ , thích làm mọi việc một cách từ từ vì vậy luôn muộn giờ và khiến người ta phải chờ đợi . Suốt những ngày cấp 2 , tôi đã không ít lần làm liên lụy tới cô bạn thân , khi vì tôi mà cả hai đứa đều đến muộn . Rồi một ngày , tôi cũng không biết có phải do cảm giác áy náy không , nhưng tôi đã quyết định dậy thật sớm , và đến trước cổng nhà cô ấy , tôi chỉ im lặng và chờ ... cho tới khi cô ấy mở cửa nhà và phát hiện ra sự có mặt của tôi . Lúc đó tôi đã nhìn cô bạn và cười , nói rằng tôi muốn thử cảm giác được một lần chờ đợi cậu ấy . Giờ thì bạn ấy đã ở xa tôi lắm rồi và tôi cũng lớn đủ để thấm thía về sự quý trọng thời gian ... chẳng ai mong muốn sự chờ đợi , nhưng từ lâu lắm rồi , tôi hiểu rằng cuộc sống luôn tồn tại những việc bất khả kháng và trong những trường hợp ấy , chúng ta chẳng thể làm được gì ngoài việc chờ đợi mà thôi . Lúc đó thay vì nóng lòng hay sốt ruột , chờ đợi một cách bình thản , liệu có hơn không ?

Cũng giống như chúng ta chờ một chuyến xe buýt ... Cũng giống như chúng ta chờ đợi tình yêu của cuộc đời mình . Chắc chắn là nó sẽ đến , chỉ không biết chính xác khi nào nó đến . Nhưng vì chắc chắn nó sẽ đến , nên hãy kiên tâm mà chờ đợi , bình thản mà chờ đợi , như vậy liệu có đúng không ? * Chờ đợi vốn không phải là điều đáng sợ , điều đáng sợ là không biết phải chờ đợi đến bao giờ * . Nhưng nếu như ai đó nói với tôi rằng hãy chờ đợi họ , thì chắc chắn tôi sẽ chờ ... cho dù thời gian có dài bao lâu đi chăng nữa ...


Tôi bắt đầu sưu tầm khăn từ năm 15 tuổi . Tôi không biết chính xác tôi có bao nhiêu chiếc khăn . Những chiếc khăn đầu tiên là do mẹ tôi đan , chị tôi đan , bạn bè tôi tặng và tôi tự mua ...

Tôi yêu những chiếc khăn , vì thế tôi yêu luôn mùa Đông . Tôi thích việc mỗi sáng dậy sớm , chọn một chiếc khăn thật đẹp , một bộ quần áo thật đẹp , rồi đi bộ ra bến xe buýt .

Tôi yêu việc đi xe buýt , vì thế lâu dần tôi cũng yêu luôn cảm giác chờ đợi những chuyến xe . Mỗi lần chờ đợi , tôi thường để đầu óc của mình chạy đi rất xa . Tôi thường nghĩ về nhiều thứ rất linh tinh , và rất hay ho ấy . Và trong một lần như thế , tôi đã nghĩ đến cuộc gặp gỡ đầu tiên với chàng trai định mệnh trong cuộc đời mình.
Đó là một ngày cuối đông , nắng không nhiều nhưng bầu trời đã thôi u ám và xám xịt ... Anh sẽ bước về phía tôi , nhìn tôi chăm chú mà không khiến tôi khó chịu và ...

3 - Em có bao nhiêu chiếc khăn quàng ?

_ Em có bao nhiêu chiếc khăn quàng ?

Đúng rồi , tôi sẽ bắt đầu cuộc nói chuyện đầu tiên của tôi với Len như thế . Nó không hẳn là câu bắt chuyện thông thường , bởi nó sẽ khiến em thắc mắc , rằng chắc tôi phải quan sát em nhiều lắm thì mới có thể biết về bộ sưu tập khăn của em . Rồi chúng ta sẽ nói chuyện ...

Em sẽ hỏi tôi là ai .Tôi sẽ trả lời một cách ngắn gọn nhưng ấn tượng . Rồi tôi sẽ hỏi em về những chiếc khăn em có , về lý do tại sao em hay cười một mình mỗi lần đứng đợi xe . Em sẽ lại thắc mắc tại sao tôi biết điều đó .Tôi sẽ kể cho em nghe về thói quen mỗi sáng của tôi , và ấn tượng đầu tiên của tôi về em , về cái tên tôi tự đặt cho em và về những hình ảnh mà tôi tưởng tượng về em nữa ...

Em sẽ ngạc nhiên hoặc là sẽ thích thú , hoặc vừa ngạc nhiên lại vừa thích thú ...Câu chuyện cứ dài thật dài cho đến khi chuyến xe của em chờ tới . Và câu chuyện sẽ lại dài thật dài cho đến những ngày hôm sau .

4 - Chàng trai của định mệnh

Tôi luôn tin vào định mệnh , tôi tin có tình yêu từ cái nhìn đầu tiên, tôi cũng tin luôn vào sự trùng hợp ngẫu nhiên của số phận . Hằng ngày tôi chờ đợi chuyến xe buýt của mình , chờ đợi một cách bình thản , cũng giống như cách tôi đã làm khi chờ đợi tình yêu thuộc về mình . Đã rất nhiều lần , tôi nghĩ về buổi nói chuyện đầu tiên với chàng trai thuộc về định mệnh . Nhưng tôi chẳng ngờ là nó lại đến bất ngờ như thế , dù rằng tôi đã luôn chờ đợi nó từ rất lâu ...

Anh bước về phía tôi , anh nhìn tôi chăm chú nhưng không hề khiếm nhã . Mắt anh đen và sâu , tóc anh màu hạt dẻ . Anh cười mà như không . Hôm ấy , bầu trời mùa Đông chẳng u ám và xám xịt . Hoặc có thể vì anh mà bầu trời chẳng còn u ám và xám xịt ... Nó rất giống với những gì đã từng xuất hiện trong tưởng tượng của tôi .

_ Em có bao nhiêu chiếc khăn quàng ? - Anh đã bắt đầu cuộc trò chuyện đầu tiên trong cuộc đời chúng tôi như thế .

Tôi đã không giấu nổi nụ cười của mình khi nghe điều đó . Tôi đã không giấu nổi nụ cười vì câu hỏi ấy đã xuất hiện hàng chục lần trong trí tưởng tượng kỳ khôi của tôi . Tôi đã không giấu nổi nụ cười , khi giờ câu hỏi ấy vừa dứt trên môi một chàng trai - chàng trai tồn tại thật sự ở ngoài đời chứ không phải được xây đắp bằng trí tưởng tượng . Chàng trai ấy có màu tóc hạt dẻ và mắt rất sâu ...

Và tôi biết rằng từ đây cuộc đời mình đã xuất hiện một lối rẽ ...

5 - 1 ... 2 ... 3 ... 4 ... 5 bước chân định mệnh

Tôi dậy sớm và mặc bộ trang phục mà tôi thích nhất . Tôi bước sang đường , chuẩn bị tiến về phía Len . Em chỉ còn cách tôi 15 bước chân ... rồi 10 bước chân ... rồi 5 bước ...

_ Này , em có bao nhiêu chiếc khăn quàng ?

Chàng trai đã bắt đầu cuộc trò chuyện đầu tiên như thế . Và cô gái cười , nụ cười giấu nhiều nổi thắc mắc và tinh nghịch , nhưng nụ cười ấy cũng tràn đầy một vẻ hạnh phúc và tươi vui .

Chỉ tiếc rằng , nụ cười đó không dành cho tôi . Khi ấy , tôi vẫn còn cách Len 5 bước chân ...


Lâu thật lâu sau đó , tôi vẫn nghĩ về buổi sáng mùa Đông hôm ấy , về Len , về nụ cười của em , về chàng trai vốn có thể là tôi nhưng cuối cùng lại chẳng phải là tôi ... Và tôi tự hỏi , nếu tôi có thể tiến về phía em sớm hơn , thì mọi chuyện sẽ như thế nào ? Hoặc giả , tôi đã không chờ đợi lâu đến thế mới đến làm quen với em ?

Người ta cứ hay tin vào định mệnh , người ta cứ hay phó mặc cuộc đời mình cho một chuỗi những chờ đợi nối dài vô biên . Tôi cũng từng nghĩ như vậy , và nó đã không ngừng hối tiếc . Bởi nếu có thể lựa chọn thì tại sao chúng ta không lựa chọn ngay từ đầu . Chúng ta sẽ có thể sai lầm , và ước rằng chúng ta đừng đưa ra sự lựa chọn ấy , nhưng nếu chúng ta không đưa ra sự lựa chọn ấy thì chúng ta sẽ mãi mãi không biết rằng mình sai lầm . Cũng giống như chúng ta có thể làm mọi điều sớm hơn , nhưng chúng ta đã chờ đợi , và để cơ hội của mình trôi qua giữa vòng xoáy vô thường ...

Tôi có thể là chàng trai định mệnh của Len , có thể không .

Đã có một định mệnh chỉ cách tôi 5 bước chân . Nhưng tôi đã bước quá chậm rồi ....

Nguồn: Trà sữa cho tâm hồn

Tài Sản của tuyet_lanh
Chữ ký của thành viên

Wed Dec 22 2010, 16:01
Mr.Jo
Mr.Jo
Thành viên vip

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
290%/100%

Tài năng:32%/100%

Liên lạc
http://bongda.com.vn

Thông tin thành viên
» Nam
» Posts : 290
» Điểm bài viết : 5539
» Được cảm ơn : 10
» Birthday : 10/10/1991
» Ngày tham gia : 14/04/2010
» Age : 32
» Đến từ : 12a4
» Comments : đời đổi thay khi chúng ta thay đổi!
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: tình yêu!!


1...2....3...4.............5........
bước chân định mệnh!!
hi!
k biết mình đã bước được mấy bước rồi ta??

Tài Sản của Mr.Jo
Chữ ký của thành viên

Sponsored content

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
%/100%

Tài năng:%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên » Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: tình yêu!!



Tài Sản của Sponsored content
Chữ ký của thành viên



tình yêu!! Collap11Trả lời nhanh
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất